Ai cũng có một miền ký ức để nhớ thương. Đôi khi chỉ là bữa cơm gia đình thôi cũng đủ làm lòng ta xao xuyến mỗi khi nghĩ đến. Trong mảng ký ức dịu êm, tôi mãi không quên hình ảnh bà nội với đôi tay khéo léo chế biến món “chả giò cá lóc” hương vị dân dã mà hấp dẫn.
Ngày ấy, nhà bà tôi ở sát bờ ruộng. Không có những con đường thẳng tắp trải nhựa như bây giờ. Mỗi lần được ba mẹ chở về thăm bà,các cháu mà thèm cá lóc, bà phải lội đồng bắt về. Cá đồng tươi ngon được bà đánh vẩy, xát chanh cho sạch nhớt, cắt thành những lát thật mỏng. Phần còn vụn đem băm nhuyễn trộn cùng với thịt xay, tôm xay, mộc nhĩ băm nhuyễn, lòng đỏ trứng gà, nêm với gia vị rồi quết lại cho dẻo mịn. Hỗn hợp này được bọc bằng những lát cá mỏng, áo qua lòng đỏ trứng và chiên giòn trên lửa nhỏ cho đến khi cá có màu vàng tươi đẹp mắt.
Bà kỹ lưỡng từng bước một, dành hết yêu thương vào trong món ăn để các cháu được nếm hương vị thơm ngon tuyệt vời của cá giòn quyện với hỗn hợp tôm thịt đậm đà. Món ăn này ăn kèm với đồ chua, chấm với xốt mayonaisse và tương ớt, nó đã đi theo tôi suốt hành trình tuổi thơ với tình yêu ngọt ngào của bà. Và khi nhớ đến, tôi lại không cầm được nước mắt, nhớ bà mà tim đau thắt lại. Bà đã xa tôi đã bốn mùa xuân rồi. Giờ hương vị đặc trưng ấy chỉ còn đọng lại trong lòng.
Ngày giỗ bà, lần đầu tiên tôi quyết định làm thử món ăn yêu thương ấy. Vẫn là công thức quen thuộc mà tôi xem bà chế biến đã thuộc nằm lòng, nhưng sao qua tay tôi lại khác xa của bà đến thế. Đặt đĩa chả giò cá lóc lên bàn thờ, tôi thắp nén hương cho bà. Tôi biết dù không khéo bà cũng sẽ vui, vì tôi nêm cả yêu thương và nhung nhớ của mình vào trong đó.
Nguyễn Trương Tâm Đan
(Trích từ cuộc thi “Ký ức ẩm thực 2014″ được tổ chức bởi nhãn hàng Marvela Việt Nam)