- Xem nhiều nhất
- Tất cả câu chuyện
Người ta vẫn nhắc về ẩm thực từ nhiều cái nhìn khác nhau, đó có thể là một môn nghệ thuật, là tình thân trong bữa cơm gia đình, là lịch sử trong chiến tranh, hay là niềm tự hào đầy bản sắc của một vùng miền nào đó. Còn với tôi, ẩm thực gắn …
“Mẹ ơi, nếu được hỏi món ăn nào làm mẹ nhớ đến bà ngoại nhất. Mẹ sẽ nghĩ đến món nào đầu tiên?” Không cần đến 1 giây suy nghĩ, mẹ tôi trả lời “bánh ít nhân thịt, con à”
Nhắc đến Phở, chắc hẳn phải nói đến Hà nội. Tôi đã từng ăn phở ở rất nhiều nơi trên Việt Nam, nhưng để tìm được đúng cái hương vị và không khí của một bát phở Hà nội quả thật không hề đơn giản. Bởi đó là sự hoà quyện tinh tế giữa của …
“Bánh mì Sài Gòn, đặc ruột thơm bơ Bánh mì Sài Gòn một ngàn một ổ..” Tiếng rao đường phố đã đi vào huyền thoại một thời của thơ ấu. Ngày đó, còn bé mỗi lần nghe nghe thấy tiếng rao quen thuộc, tôi chạy vội ra cửa mua bằng được một “ổ” bánh mỳ …
Ai cũng có một miền ký ức để nhớ thương. Đôi khi chỉ là bữa cơm gia đình thôi cũng đủ làm lòng ta xao xuyến mỗi khi nghĩ đến. Trong mảng ký ức dịu êm, tôi mãi không quên hình ảnh bà nội với đôi tay khéo léo chế biến món “chả giò cá lóc” hương vị dân dã mà hấp dẫn.
Hà Nội cuối thu, tiết trời se se lạnh. Con lặng ngắm bầy săng cầm vỗ cánh về phía trời xa, nao lòng nhớ bát bún Thang mẹ nấu. Ngày anh đưa con về ra mắt, Hà Nội cũng vào tiết thu. Mẹ đón con bằng một bát bún Thang đậm chất phố cổ.
Mỗi khi đến mùa rau ngót, rau đay, mồng tơi, tập tàng mẹ lại mua cà về nén. Những buổi trưa dông dài, ngồi bên bát canh cua và mấy quả cà mẹ lại nhắc về bà.
Có một món ăn từ cá rất ngon mà khi đã được ăn thì sẽ không bao giờ có thể quên được. Đó chính là món cá ngừ sốt cà thơm ngon được đánh bắt từ vùng biển quê nhà mà chị em tôi thường gọi là “Món ngon từ biển” của mẹ.
Tôi vẫn còn nhớ món ăn đầu tiên mà mẹ tôi dạy cho tôi đó là món chè trôi nước nhân mặn. Nhưng đó là kỉ niệm và cũng là bài học mẹ dạy cho tôi , mẹ tôi thường bảo rằng :” Nấu ăn là 1 một nghệ thuật…
Trời đã bắt đầu se se lạnh, cơn gió mùa Đông Bắc rít qua cửa sổ, khẽ luồn lách, sục sạo vào từng ngách nhà, từng con phố. Những ngày chớm đông lạnh thế này, còn gì đầm ấm hơn khi cả nhà ngồi quây quần bên gian bếp đỏ lửa…
Tôi với chị, hai chị em hơn nhau 3 tuổi nhưng tôi nhìn còn lớn hơn chị. Chị hiền lắm, dịu dàng, khác với tính cách ngang bướng như con trai của tôi. Tôi nhớ ngày ấy nhà tôi nghèo lắm, mỗi lần có đồng quà tấm bánh bao giờ cha mẹ tôi cũng chia …
Hôm ấy, chuyến bay bắt đầu lúc sáu giờ tối. Mười hai giờ trưa mà trời đã hứa hẹn một buổi tiễn đưa ướt mèm. Chúng tôi dắt nhau về căn phòng trọ ọp ẹp của em, với từng bước im lặng. Im lặng của lưu luyến giống như một vạt nước sủi tăm. Có …